1
Bạn cần hỗ trợ?
Câu chuyện của tôi

Câu chuyện của tôi

CÂU CHUYỆN CỦA TÔI

Có khi nào mọi người lại thắc mắc Trần Sơn là ai và tại sao tôi lại bán ghế massage nội địa Nhật mà không phải là một sản phẩm khác?

     Dạ vâng! Trần Sơn chính là tên tôi, cũng giống như đa số các bạn vậy, sinh ra và lớn lên ở một miền quê nghèo, học xong cấp 3 lên Hà Nội học Đại Học được bố mẹ ở quê làm lụng vất vả tích góp từng đồng nuôi tôi ăn học. Ấy vậy mà khi ra trường đi công tác tôi luôn bận rộn với công việc ít có thời gian gọi điện, quan tâm bố mẹ nhiều hơn. Tới một ngày tôi nhận được một cuộc điện thoại từ mẹ báo rằng bố con không bình thường có lẽ bị bệnh hoang tưởng. Mỗi đêm ngủ ông cứ cầm gậy guộc chạy quanh nhà lúc nào cũng nghĩ có người tìm đánh ông. Tôi quyết định về quê đưa ông lên Hà Nội vào khoa Thần kinh của bệnh viện Bạch Mai thăm khám. Bác sỹ kết luận bố tôi bị bệnh trầm cảm nặng cần nằm điều trị tại khoa. Nguyên nhân chính được bác sĩ giải thích rằng máu của bố tôi lưu thông kém, lo nghĩ nhiều dẫn đến căng thẳng thần kinh, mất ngủ triền miên hậu quả là mắc căn bệnh này. Tôi thực sự sốc vì ông bị mất ngủ liên tiếp 2 tháng trời mà tôi không hề hay biết. Lúc đó tôi chỉ ao ước thời gian quay trở lại, giá mà mình quan tâm ông nhiều hơn, phát hiện ra sớm triệu trứng bệnh để xử lý thì đâu đến nỗi như thế này.

     Điều trị tại bệnh viện được 1 tháng thì bố tôi chỉ đỡ đi tí chút chứ chưa có dấu hiệu khỏi. Mắt ông cứ đảo ngược đảo xuôi đến ngay cả người thân cũng không nhận ra, bữa ăn chạy đi khắp nơi và phải có người nịnh mới ăn. Nếu như là căn bệnh bình thường khác thời gian chữa có thể nhanh tuy nhiên bệnh liên quan tới hệ thần kinh như bố tôi cần thời gian dài. Cuối cùng gia đình chúng tôi xin bác sỹ ra viện về tiếp tục điều trị tại nhà kết hợp uống thuốc. Hàng ngày ông lúc chạy nhà này lúc chạy nhà kia ẩn nấp, luôn cảm thấy bất an, âu lo bắt mọi người đi mua thuốc này thuốc nọ về nhưng cũng không uống. Có đôi lúc mẹ tôi khuyên ngăn ông còn tự ái ra cầu định nhảy sông tự tử. Quả thực chưa bao giờ tôi rơi vào tình cảnh éo le và áp lực như vậy.

     Qua tìm hiểu tôi biết rằng muốn ông nhanh khỏi bệnh thì cần cải thiện các mạch máu lưu thông tốt hơn nên tôi quyết định tìm đến sản phẩm trị liệu, mua cho ông 1 cái ghế massage bảo ông nằm nhưng ông nhất quyết không nằm, hỏi ra thì mới biết cái ghế đó cứng, bóp đau quá bố ngồi không được. Tôi quyết định tìm đến sản phẩm tốt êm ái hơn đó là ghế massage nội địa Nhật để trị liệu cho ông. Thật bất ngờ khoảng 6 tháng sau khi dùng thuốc và kết hợp dùng ghế massage điều trị, bệnh của bố tôi đã đỡ trông thấy khỏi tới 90%. Hai năm sau thì khỏi hoàn toàn không còn hoang tưởng, âu lo nữa mà có thể đi làm bình thường. Tôi mới nhận ra rằng không những bác sĩ giỏi, thuốc tốt mà thiết bị hỗ trợ trị liệu tốt cũng rất quan trọng.

     Sau khi bố khỏi bệnh tôi mới đặt ra câu hỏi là ghế massage nội địa Nhật thực sự tốt và hiệu quả như vậy tại sao mình không giới thiệu và giúp cho mọi người có sức khoẻ tốt hơn?. Một ý tưởng chợt loé sáng trong đầu và tôi đã quyết tâm đem những chiếc ghế tốt nhất từ Nhật Bản về phục vụ mọi người cho dù kinh doanh dòng ghế này nhập khẩu khó khăn, vốn lớn mà lãi suất rất thấp, ít người bán. Tuy nhiên cái mà tôi cảm thấy hạnh phúc khi nhận được không đơn giản chỉ là lợi nhuận mà còn là niềm vui, sự hài lòng, lời cảm ơn của khách hàng khi mua được sản phẩm tốt, ưng ý. Tôi muốn lan toả và đem đến cho khách hàng thật nhiều giá trị hơn nữa, giúp cho những ai chưa bị bệnh thì phòng ngừa còn những ai bị rồi như bố tôi thì nhanh khỏi. Những sản phẩm này dù mới hay đã sử dụng thì đều có khả năng trị liệu cao, chạy bền bỉ, hỗ trợ rất tốt cho người máu lưu thông kém, thường xuyên đau lưng vai gáy, đau chân tay do thoái hoá…hỗ trợ điều trị bệnh một cách hiệu quả.

     Từ câu chuyện của chính mình mà tôi rất mong rằng mọi người thức tỉnh, cho dù có làm gì thì cũng nên quan tâm đến bố mẹ mình nhiều hơn. Hãy có những phút nhìn lại bản thân và cách đối xử với đấng sinh thành, bởi “không ai yêu thương con bằng cha mẹ”. Nếu làm điều vô tâm, đáng xấu hổ thì một ngày cha mẹ ra đi, bạn sẽ cô đơn trống trải, sống day dứt suốt quãng đời còn lại.

     Cha mẹ rồi sẽ già, sẽ vĩnh viễn rời xa mình. Vì thế chúng ta hãy biết yêu thương và quý trọng những khoảnh khắc chúng ta đang có với cha mẹ.

Hãy yêu thương cha mẹ khi bạn còn có thể.

                                                                                                                                 Trân trọng!

                                                                                                                                  Trần Sơn

  • share

NHẬN XÉT VỀ BÀI VIẾT

Tin tức liên quan